Tìm kiếm Blog này

Ô! HÓA RA HÔM QUA LÀ NGÀY XÍP XÍ

 

Hôm qua là xíp xí, nhớ lại những ngày ấy khi còn bé thơ, tôi vẫn thường được ăn những cái bánh ÍT UÂY nhân thịt, nhân đỗ nho nhe lấy trên rừng về. Hay đơn giản là những chiếc bánh chưng tròn dài đầy gạo, mẹ được các cô các chú cho mang về. Rồi những bọc xôi xanh, xôi tím, xôi vàng bọc trong những tàu lá chuối rừng thơm phức.
Tôi vẫn thường chạy ra đón mẹ từ xa trong cái ngày xíp xí, để được ăn những chiếc bánh quê hương
Than ôi!
Những ngày rằm tháng 7 ngập ngụa trong bánh trái thịt thà. Người ta gọi nhau đi sắm đồ cho ngày xíp xí, cho ngày rằm tháng 7. Người kinh có tục cúng rằm, còn đối với bà con người bản địa thuộc vùng núi Tây Bắc chúng tôi họ có ngày XÍP XÍ. Ngày hôm đó sẽ có bánh ÍT UÂY, sẽ có cơm ngũ sắc, sẽ có những món ăn mộc mạc đơn sơ, ít rau rừng được đồ lên trong những chiếc Ninh đồng trõ gỗ. Những con cá suối được nướng thơm phức, hay những ống cơm lam, chiếc bánh trưng tròn nhỏ xinh trong mâm cỗ ngày Xíp Xí.
Tôi còn nhớ những ngày này mọi năm, khắp Facebook tôi là hình ảnh mâm cơm XÍP XÍ, cúng cầu cho một năm an yên. Vậy mà năm nay, tôi vẫn cứ mỏi mắt trông chờ những mâm cơm từ bạn bè mà không có thấy. Duy nhất chỉ có một người em chia sẻ



Năm nay cô gái Phù Hoa xinh đẹp của tôi đang gồng mình lên chống dịch. Ngôi làng nhỏ xinh giữa hai dòng suối của tôi đang án binh bất động giữa núi rừng. Chẳng còn những ngày XÍP XÍ rộn ràng nô nức. Thay vào đó chốt nối chốt, khu cách ly được hình thành. Ca cộng đồng xuất hiện, thương lắm Phù Yên ơi. Chỉ mong sao quê hương tôi được bình an, bà con đã đói nghèo lắm rồi. Lên nương không được, ra ruộng không xong, hỏi lấy đâu ra no đủ.
Ở ngoài kia tôi thấy người ta phán xét nhau, người ta dùng hai từ Ý THỨC xỉa xói nhau. Tôi chỉ muốn hỏi, CƠM ĂN Ở ĐÂU?
.
Hà Nội đáng nhẽ hôm nay là ngày hết giãn cách đợt hai. Hai tuần trôi qua, lại thêm hai tuần nữa. Mong rằng sau hai tuần này, tôi sẽ được nhìn ngắm phố phường, dịch bệnh qua đi, các bác sĩ tuyến đầu được nghỉ ngơi đôi chút, con người ta có được giây phút an yên.
Được trở về nhà trong vòng tay của bố mẹ, hay ôm lấy con cái mình.
Để đón rằm tháng tám, đón cái tết ĐOÀN VIÊN trọn vẹn BÌNH AN

Không có nhận xét nào